Gió Xuân Vô Tình – Chương 35 ( Đã gửi^^)


1530560_687517567948002_831544951_n

Gió Xuân Vô Tình

Chương 35

Edit: Na Na

Khi thấy Nghi Huyên bị đám nước đen bao phủ, trong đầu Thương Hàn xẹt qua vô số ý nghĩ. Nếu dùng phương pháp Kính Ánh, cố gắng lắm có lẽ sẽ ép được Thực Anh ra khỏi cơ thể cô, nhưng thương thế của hắn mới lành, chưa đủ khả năng để khôi phục Tiềm Tịch, e rằng không thể thi triển thành công…

Ngay lúc hắn đang vắt óc suy nghĩ biện pháp, thì xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh vô cùng, tiếng hô hấp cùng tiếng tim đập nghe càng lúc càng rõ ràng. Đột nhiên, một thanh âm trong trẻo khẽ vang lên, tựa như một lớp băng mỏng cuối cùng đang hấp hối trước cơn mưa ấm áp của ngày xuân, cứ im lặng mà vỡ vụn trong màn đêm cô quạnh mà không thể chờ đến khi mặt trời mọc.

Thương Hàn cảm thấy trái tim mình đau đớn khôn cùng, dường như nó cũng đang vỡ vụn theo thanh âm kia vậy. Hắn biết thanh âm đó đến từ đâu, khẽ lẩm bẩm: “Trạm Lộ?”

Cùng lúc đó, chất nước đen trên mình Nghi Huyên chậm rãi rút xuống, cô cười khẽ một tiếng, “A, ta còn tưởng sẽ khó khăn lắm, hóa ra là ta đánh giá nữ nhân này quá cao.”

Trong lúc nhất thời, bao lo lắng suy nghĩ trong đầu Thương Hàn đều bị lửa giận thiêu đốt hết, hắn nhìn người trước mắt, người run lên nhè nhẹ vì cố gắng kiềm chế cơn giận.

Thực Anh chiếm được cơ thể của Nghi Huyên hiển nhiên rất đắc chí, hắn lấy bảo kiếm Sương Ngưng trên xác Lục Tín rồi chán ghét đẩy cái xác ra, sau đó đứng dậy. Nhưng hắn còn chưa đứng vững thì cơ thể lại trở nên cứng đờ. Hắn cúi đầu nhìn, thấy gân xanh trên mu bàn tay mình giần giật nổi gồ hết lên, thậm chí còn chảy máu. Hắn cười, nâng tay lên cho Thương Hàn xem, nói: “Quả nhiên là không dùng được mà, không biết nữ nhân này sẽ biến thành loại quái vật nào đây?”

Thương Hàn cúi đầu nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn tiếp.

Thực Anh càng cười điên cuồng hơn, vung kiếm lên nói: “Nhắm mắt lại ư, thế thì làm sao thắng được ta chứ?”

Thực Anh vừa định xuất chiêu, thì Thương Hàn lại mở miệng, ngữ khí bình tĩnh dị thường: “Buông cô ấy ra, thân thể ta cho ngươi.”

Thực Anh nghe vậy lập tức ngừng thi triển chiêu thức, sung sướng nói: “Ài, nói sớm chút có phải sư muội ngươi bớt đau đớn hơn không.”

Lạc Kiến Hoài ở một bên thấy tình hình như vậy thì giận dữ mắng Thương Hàn: “Ngu ngốc! Ngươi cho rằng làm vậy thì sẽ cứu được nha đầu kia sao? Có khi cô ta đã…”

“Câm miệng!” Thương Hàn gầm lên một tiếng, rồi lại tự bình tĩnh lại, trầm giọng nói: “Đây là Chân Hư Cảnh, cô ấy sẽ không sao.”

Lạc Kiến Hoài càng giận hơn, “Lời này mà ngươi cũng nói ra khỏi miệng được sao? Nếu vậy, kể cả cô ta có bị ma vật chiếm xác, chỉ cần nhốt cô ta trong Chân Hư cảnh thì cũng chẳng sao phải không?!”

Thương Hàn nói: “Cô ấy là sư muội ta, ta che trở cô ấy là đúng. Tâm tính cô ấy lương thiên, luôn tôn thờ tiên đạo. Sự chân thật của cô ấy, cả ngươi và ta đều không thể sánh bằng. Bây giờ cô ấy lâm vào cảnh ngộ này, là vì cứu ta, cũng là vì cứu Vĩnh Thánh Thiên tông của ngươi. Ngươi có thể trơ mắt nhìn cô ấy chịu hết thống khổ, biến thành ma vật, nhưng ta thì không thể!”

Lạc Kiến Hoài chỉ hơi dao động, rồi lại nói: “Ngươi đừng quên, ma vật này cực hận Cửu Nhạc. Nếu có được thân xác của ngươi, hắn thế nào cũng tàn sát tiên minh. Đến lúc đó, ai có thể may mắn thoát khỏi?!”

“Đó là chuyện của ngươi.” Thương Hàn lạnh nhạt đáp, “Lạc Chưởng môn đạo hạnh tinh thâm, hẳn là sẽ giết được ta thôi.”

Lạc Kiến Hoài bị những lời này của hắn làm cho nghẹn lời, nhất thời không thể nói được gì.

Thực Anh nghe thấy hai người nói vậy thì mặt khinh thường nói: “Trò chuyện xong chưa? Ta thì không ngại để các ngươi lãng phí thời gian, nhưng thân xác nữ nhân này không chịu được lâu nữa đâu. Ha ha ha, lúc trước cô ta căm ghét ma vật như vậy, hôm nay lại biến thành đồng loại, thật không biết cảm tưởng của cô ta thế nào…”

“Đủ rồi. Không cần nói nhảm nữa.” Thương Hàn đáp, “Ta đứng đây, tùy ngươi làm gì thì làm.”

Thực Anh cười khẽ, “Ta cũng không ngốc đâu, thân xác của ngươi đâu dễ đoạt đến vậy. Ngươi hãy biểu lộ thành ý của mình đi, đầu tiên cắt đứt chân khí, sau đó tự phong bế thần thức.” Thương Hàn cau mày, không đáp lại. Thực Anh thấy hắn lưỡng lự vậy thì nói trào phúng: “Đúng là vẫn còn muốn tự bảo vệ mình sao?”

Thương Hàn nghe vậy, không nói nhiều chỉ nhìn Thực Anh, rồi niệm khẩu quyết dứt bỏ chân khí tiên gia. Ánh sáng lấp lánh từ trong người Thương Hàn tràn ra ngoài, nó tràn ra dày đặc chói lóa làm lu mờ cả ánh trăng. Chỉ một lát sau, hào quang rực rỡ đó đã tràn ra hết, hắn nhắm mắt đứng dậy, hoàn toàn im lặng.

Thực Anh thấy vậy cũng không tùy tiện lại gần, mà chỉ phóng một mũi băng nhọn màu đen về phía hắn. Đối mặt với đòn tấn công đó, Thương Hàn hoàn toàn không cử động, để mặc cho mũi băng nhọn đâm vào vai mình, rồi theo đà phóng của nó mà ngã thẳng xuống đất.

“Tiểu tử ngươi làm thật sao?!” Lạc Kiến Hoài kinh hãi, không thể bình tĩnh mà hét ầm lên.

Thực Anh cười đắc chí vạn phần, “Lạc Chưởng môn không cần sốt ruột, rồi đến lượt ngươi ngay thôi.” Nói rồi, cổ tay Thực Anh lật lại, khiến đám nước đen lượn vòng, trào đến gần Thương Hàn, chỉ phút chốc sau đã phủ kín người Thương Hàn, theo đường tai mắt mũi miệng mà chui vào. Đợi đến khi đám nước đen hoàn toàn dung nhập vào người Thương Hàn, thì cơ thể hắn như con rối bị đám nước đen kia điều khiển, lảo đảo kéo thân thể đứng dậy. Thực Anh cười vừa lòng, lúc này mới bước lại gần.

“Tốn bao công sức, cuối cùng thân xác này cũng là của ta…” Thực Anh than nhẹ, giương tay vỗ nhè nhẹ lên mặt Thương Hàn. Lúc này, thân thể Nghi Huyên không thể nào chịu đựng thêm được nữa, hành động cực bất ổn, dáng đi cũng không vững. Thực Anh đương nhiên không lưu luyên cái thân này thêm, vươn tay bóp cổ Thương Hàn, rồi đem thân thể dán chặt lên người Thương Hàn. Sau đó đám nước đen đặc sệt chậm rãi chảy ra khỏi người Nghi Huyên, chui vào ngực Thương Hàn.

Tiếng ngã xuống nặng nề của Nghi Huyên, khiến Lạc Kiến Hoài càng thêm áp lực. Hắn sớm biết ma vật kia thật sự lợi hại, mà Thương Hàn cũng không phải kẻ tầm thường. Hai người hợp lại, đâu dễ đối phó? Tuy rằng với tu vi của hắn, không phải là không có phần thắng, nhưng giờ hắn lại ở trong Chân Hư cảnh, đạo hạnh bị tổn hao rất nhiêu. Trận này quả thật là một trận khổ chiến.

Thực Anh hiển nhiên cũng rõ điều này, hắn tin chắc rằng phần thắng trong lòng bàn tay. Sau vài giây điều tức, hắn bật cười, cười hết sức càn rỡ điên cuồng. Thế nhưng tiếng cười đang cao vút thình lình bị đứt đoạn, bầu không khí bỗng lặng xuống, quỷ dị không gì sánh được. Không biết từ lúc nào, có người xuất hiện ngay sau lưng hắn, hơn nữa còn bóp chặt gáy của hắn.

Một giọng nói cao ngạo vang lên, thậm chí còn hơn vẻ cuồng vọng của Thực Anh, “Hình như lúc nãy ngươi nói ta đã hết chiêu?”

Thực Anh kinh ngạc không chịu nổi, vì người phía sau hắn chính là Thương Hàn! Hắn không khỏi run giọng nói: “Không thể nào… Ngươi…”

“Sao lại không thể?” Thương Hàn lạnh lùng nói, “Ngươi bị nhốt trong Chân Hư cảnh quá lâu nên chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng… Không, không thể nói ngươi là ếch ngồi đáy giếng được. Không phải ngươi từng thấy sư muội ta dùng chiêu này sao, thế mà vẫn mắc bẫy ư?”

“Đây là bản thể ảo sao?” Thực Anh bỗng tỉnh ngộ, có lẽ hào quang tỏa ra trên người Thương Hàn lúc nãy không phải là chân khí bị cắt đứt, mà chỉ là chiêu để mê hoặc mắt người, để vừa biến ra bản thể này, lại vừa có thời gian ẩn thân chính. Nhưng nếu đây là bản thể ảo thì không thể chân thực đến vậy mới phải. Thực Anh không nén nổi mà gặng hỏi: “Đây là phép gì?”

“Kính Ảnh Chiếu Song.” Thương Hàn nói xong, lại cười ngạo nghễ, nói, “Cũng khó trách ngươi bị mắc bẫy. Sư muội ta hôm ấy mới học được một phần pháp thuật, nên chỉ có thể biến ra bản thể che mắt người. Mà bản thể mà ta biến ra thì hoàn toàn giống với bản chính. Trừ ta ra thì không ai có thể phân biệt được. Nếu không phải vì bảo kính của ta bị vỡ thì vừa nãy khi bị thương bản thể kia phải chảy máu mới đúng… Sao ngươi lại sơ suất vậy, ngay cả sơ hở như vậy cũng không nhìn ra?”

Thực Anh nghe vậy thì kinh sợ không chịu nổi, “Không ngờ Cửu Nhạc lại có kẻ bụng dạ thâm sâu như vậy, hôm nay ta đúng là không nhìn nhầm!”

Lực đạo trên tay Thương Hàn càng tăng thêm, lạnh lùng nói: “Ta đã nói từ sớm, thời gian ta sống ở Cức Thiên không hề ngắn, đã chứng kiến đủ loại thủ đoạn của các ngươi rồi, chỉ là ta coi khinh không dùng mà thôi. Có trách thì trách sao ngươi ngu ngốc chui xuống Lôi Trì của ta ấy!”

Thực Anh nghe vậy, lập tức hiểu ngay là Thương Hàn sắp ra sát chiêu. Hắn vốn là một linh hồn, vô hình vô chất, đâu dễ mà trói hắn lại. Nhưng bản thể của Thương Hàn lại giống như một pháp khí, trói chặt hắn lại, giờ tình thế của hắn giống y như cá chậu chim lồng.

Cuối cùng Thương Hàn niệm khẩu quyết, giọng nói vô cùng thản nhiên bình tĩnh: “Kính Kiếm Song Giải, Thần Hoang Thái Hư. Thu!”

Lệnh vừa ban xuống, bản thể đột nhiên nứt toác ra, hòa thành một luồng sang chói mắt, rồi chợt thu chặt lại, vậy kín tai họa kia rồi bắt đầu cắn nuốt nó. Thực Anh vừa rồi còn vênh váo tự đắc, nay đến cả một tiếng rên cũng không kịp bật ra, đã bị cắn nuốt không còn một mảnh. Giây phút này, vạn vật đều tiêu tan, thứ duy nhất còn sót lại là ánh sáng chói lọi bất diệt trên bàn tay Thương Hàn. Hắn cười lạnh lùng, năm ngón tay khép chặt lại, hung hăng bóp nát luồng sáng rực rỡ kia. Một hồi tai ách*, cuối cùng đã kết thúc.

(*tai ách: tai họa, khốn khó.)

Lạc Kiến Hoài đứng bên chứng kiến toàn bộ sự việc, cười khan một tiếng, khen ngợi nói: “Tiểu tử ngươi, diễn giỏi đấy.”

Thương Hàn hơi gật đầu đáp lại, rồi cúi người xuống ôm lấy Nghi Huyên. Bị ma khí tổn thương nên người cô đầy những vết thương, giờ nhìn cô hoàn toàn không thấy sức sống. Thương Hàn nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô, rồi xiết chặt cô vào lòng. Vẻ mặt hắn hờ hững, lẳng lặng chờ đợi. Khoảnh khắc chờ đợi này vậy mà dài đằng đẵng, hắn nhìn cô không chớp mắt, rất sợ sẽ để vuột mất bất kì một biểu hiện của sự sống nào. Thế nhưng cô thủy chung không hề cử động, tựa như chưa được phá lớp băng bao bọc bên ngoài vậy.

Lúc này, Lạc Kiến Hoài gắng gượng điều hòa nội tức, đứng dậy đi đến cạnh hắn. Hắn quỳ một gối xuống, nhìn Nghi Huyên rồi lại nhìn lên Thương Hàn, cố dùng từ ngữ châm chước nói, “Có muốn ở lại đây lâu hơn, ta cũng không để ý đâu.”

Vẻ đau đớn trên gương mặt Thương Hàn càng sâu hơn, hắn chăm chú nhìn Nghi Huyên, bi ai nói: “Vì sao người cuối cùng không thể quay về Dịch Thủy đình lại là muội?”

Nhìn tình cảnh này, ngay cả Lạc Kiến Hoài cũng cảm thấy vài phần buồn bã. Hắn không dám nhiều lời thêm, chỉ ngồi đây chờ đợi cùng Thương Hàn.

Giữa thời điểm ngưng trọng, một con bướm trắng bé nhỏ rập rờn bay đến, đậu trên lông mi Nghi Huyên. Thương Hàn còn đang nghi hoặc nhìn, thì bạch điệp vỗ nhẹ đôi cánh. Đúng lúc này, lông mi Nghi Huyên khẽ run lên. Một nhịp rung động này như mang sự sống ùa về. Nhịp tim khẽ đập, hô hấp nhịp nhàng lên xuống, máu tuần hoàn chạy khắp cơ thể xua tan đi sự lạnh lẽo, giúp nhiệt độ cơ thể cô tăng lên.

Thương Hàn mừng rỡ vô cùng, khẽ gọi cô một tiếng, nhưng cô vẫn nằm yên tĩnh không đáp lại. Lúc này hắn mới phát hiện ra có người đứng trước mặt, nên đề phòng ngẩng đầu nhìn. Lại thấy Vân Hòa không biết đã đứng dậy đi đến cạnh họ từ lúc nào. Vân Hòa gật đầu với Thương Hàn, rồi cúi người xuống làm các động tác chẩn bệnh cho Nghi Huyên, sau đó nói: “Thương thế của cô ấy quá nặng, mặc dù có linh khí Chân Hư nhưng vẫn phải mất thêm thời gian nữa mới có tác dụng. May mà bảo kính của cô ấy đã nhận thay vết thương trí mạng nên cô chỉ bị ngất đi vì ma khí phản phệ làm rối loạn nội tức thôi. Nếu dùng tâm pháp Chân Hư Diễn làm bước cơ sở, rồi kết hợp với thuật chữa thương, cùng thang thuốc châm thạch*, thì sẽ không còn đang ngại nữa.” Vân Hòa nói xong, mỉm cười nhìn Thương Hàn, “Cậu có bằng lòng giao cô ấy cho ta không?”

(*châm thạch: kim đá, tên một công cụ châm cứu cổ đại.)

Thương Hàn khẽ thở dài một hơi, nói: “Nếu ngài thực sự hồi phục thì chính là Thánh Sư của Vĩnh Thánh Thiên tông, ta đương nhiên tin ngài.”

Vân Hòa gật đầu, sau đó nhìn về phía Lạc Kiến Hoài, vẻ mặt nghiêm túc, chỉnh trang lại xong thì quỳ xuống, cúi đầu nói: “Đệ tử ngu muội, liên lụy đến đồng môn. Đệ tử gây nghiệp chướng nặng nề, nhưng cầu Chưởng môn từ bi, cho phép đệ tử lập công chuộc tội trước, rồi hãy trách phạt đệ tử.”

Lông mày Lạc Kiến Hoài cau lại, nhưng lại không che giấu được vẻ vui mừng. Hắn nâng Vân Hòa dậy, nói: “Đâu có. Con bị thương cũng không nhẹ, trước tiên hãy chữa trị đã. Còn về những lỗi lầm kia, ta thân là Chưởng môn cũng khó tránh được trách nhiệm, ngày sau cùng đến thỉnh tội với sư tôn để lĩnh phạt.”

Vân Hòa mỉm cười, lại nói: “Chưởng môn không nên ở lâu trong Chân Hư cảnh.”

“Nói đúng, bên ngoài còn các đệ tử khác, phải cùng nhau ra ngoài mới tốt.” Lạc Kiến Hoài nói.

Vân Hòa gật đầu đứng lên, rồi vươn tay thả bạch điệp bay đi, nói: “Hoa Nhứ, làm phiền ngươi đi tìm người, rồi dẫn họ ra ngoài đi.”

Bạch điệp vỗ cánh, bất chợt hóa thành nghìn vạn con rồi cùng nhau bay đi.

Mọi chuyện đều ổn thỏa, lúc mọi người đang đi ra ngoài, thì Lục Tín từ trong chỗ tối tăm, mang theo thân thể không hoàn chỉnh loạng choạng đứng lên. Hắn đã cởi bỏ lớp yêu dị nóng nảy lúc trước đi, giờ chỉ nhìn mọi người bằng vẻ buồn thương rồi rơi nước mắt.

Vân Hòa nhìn hắn, thanh âm hiền từ, “Tiên đạo quý sinh. Từ nay về sau, ta nhất định sẽ cố gắng tìm ra cách loại trừ ma chủng, dốc sức cứu chữa mọi người, nên thỉnh Lục Trưởng trấn trao lại tâm pháp Chân Hư Diễn cho ta được không?”

Lục Tín nghe vậy, nghẹn ngào quỳ xuống.

Phía trên mặt đất, mưa đã tạnh hẳn, ánh dương ôn nhuận rọi qua vết thủng trên cao chiếu xuống người mọi người. Ánh dương ấm áp cùng nguồn linh khí ấm áp giao hòa một chỗ khiến bầu không khí trở nên tươi vui hòa thuận.

♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

THÔNG BÁO

Chỉ còn 1 chương cuối của Gió Xuân, để đảm bảo an toàn cho Gió Xuân k bị rinh sang nơi khác =)), mình sẽ set pass cho chương này.

Nên bạn nào muốn đọc chương cuối, mời để lại địa chỉ email hoặc gửi thư vào email của mình là: ngocanh91425@gmail.com , mình sẽ gửi pass đến từng người.^^

Một điều nữa là mấy nàng hay like với comment động viên mình, thật sự muốn tặng quà cho các nàng lắm ấy. Các nàng có thích ebook k? nếu thích mềnh sẽ đóng ebook cẩn thận gửi tặng các nàng :* Nhớ để lại email ^^

200 bình luận về “Gió Xuân Vô Tình – Chương 35 ( Đã gửi^^)

  1. Ôi, không biết mình có được nhận pass không Nana. Ngày nào cũng vào nhà bạn ngó nghiêng. mh chết Na Chích tử cuốn Vật trong ao và thế là kiếm truyện đọc. Thấy nhà tình yêu có từ Nguyệt lại vân sơ mà mừng ghê luôn cơ. Hii. Cám ơn tình yêu nhiều. Mail của mh chuotthemkeo@gmail.com

  2. Theo dõi truyện từ đầu đến giờ, cảm ơn công sức edit truyện của bạn rất nhiều. Mình rất mong đc đọc truyện tới chương cuối nên hy vọng bạn có thể gửi pass cho mình. Cam ơn bạn rất nhiều. Mail của mình là phuongbn.tbc@gmail.com

  3. Mình đã theo dõi bộ truyện từ đầu tới giờ cảm thấy có lỗi vì ít khi để lại comment tại vì k biết viết gì hết cứ thanks hoài thì thấy kỳ quá mong bạn thông cảm. Mail của mình nè sukkie334@gmail.com hy vọng là sẽ nhận được pass của bạn

  4. Minh cho truyen nay lau lam roi, gio hoan roi thich qua:)) Minh tuy khong comt ung ho ban vi chi biet viet gi ca nhung that su su rat mong truyen cua ban, hi vong ban co the cho minh pass, mail cua minh la lehongnho@gmail.com…Chuc ban nam moi vui ve 😀

  5. *chớp chớp đôi mắt cún con to tròn mọng nước* mình hay cmt và like nè Na Na, ( bạn nhớ không 😀 ) cho mình pass nha, mail của mình là haljn52@gmail.com , thanh kiu bạn trước nha 😀

  6. bạn ơi, mình ko copy cũng ko paste truyện đi đâu hết, bạn cho mình xin pass chương cuối nhé!! email của mình là hayen223@gmail.com. Cảm ơn bạn đã rất nhiều 🙂 Chúc bạn năm mới vui vẻ, an lành và gặp nhiều may mắn nhé! Mong ngóng các truyện tiếp theo của bạn ❤

  7. Mong chờ cặp này mùi mẫn với nhau nhiều hơn mà đã hết truyện rồi. phải chi có thêm phiên ngoại về Thương Hàn nhỉ. Bạn cho mình xin pass với nhé. Cảm ơn bạn nhìu. Năm mới hạnh phúc
    ltphuongctu@gmail.com

  8. Cảm ơn bạn rất nhiều. Bạn cho mình xin pass với nhe. Mail của mình là hongntt2004@yahoo.com. Xong truyện này bạn có dự định edit truyện gì của Na Chích nữa không? Mình rất thích tác giả này nên thấy bạn edit 2 truyện của Na Chích mình rất vui

  9. Chào Na Na. Mình rất thích truyện trong nhà bạn, vừa nhẹ nhàng lại rất lãng mạn. Do đó dù rất ngại nhưng mình đành phải mặt dày xin pass truyện này. Bạn có thể gửi pass cho mình được k? Thanks Na Na nhiều nhiều. Mail của mình là pdolananh@gmail.com.

  10. Nàng ơi, cho mình xin pass với nha, thích cặp đôi này quá đi mất. Cám ơn bạn đã edit bộ này từ đầu đến cuối. Mình cực kỳ thích các tác phẩm của Na Trích hồ ly nên ngày nào cũng chạy vào chạy ra nhà bạn để hóng tin. Thấy nàng thông báo set pass chương cuối nên mình lại lật đật đi tạo account liềnnè hi hi.
    Mail của mình là ngocphuongqt73@yahoo.com.vn
    Thanks nàng nhìu nha

  11. Nana ơi cho mình pass chương cuối với tocxug7@gmail.com, nếu có thể thì cho mình ebook với. Vậy là truyện sắp kết thúc rồi, hơi tiếc á, mình là mình thích thêm vài chục chương nữa cơ. Cái tên ma vật lợi hại đến thế mà bị sư huynh lừa, tiêu diệt luôn, quá hay! Mà hình như mình lảm nhảm hơi nhiều rồi. Cuối cùng mình xin cảm ơn nana nhiều nhé, à nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé.

  12. Thật sự cảm thấy rất có lỗi khi vào đây cmt, vì trước giờ mình toàn làm S.reader thôi Ọ_Ọ
    Mình “âm thầm theo ” nhà bạn từ bộ NLVS, mà từ đó qua đây mình còn chẳng cmt hay like được cái nào, một phần vì lười, cái còn lại là mình onl đt, ko hiểu sao lại ko ấn nút like được ~ T__T
    Rất rất rất xin lỗi Nana, cứ im lặng ra vô nhà bạn, đợi đến lúc chủ mua khoá mới ló mặt ra, cảm giác cứ như stalker ấy >”<. Giờ còn mặt dày xin bạn cái pass, thật sự rất có lỗi. *cúi đầu*
    Nhưng mà lỡ rồi, nếu có thể bạn gửi cho mình cái pass nhé, email của mình là : mattroitihon2107@yahoo.com.vn
    Cuối cùng, rất cảm ơn công sức của bạn đã bỏ ra từ đầu đến giờ cho một đứa như mình có thời cơ ăn ké, chúc bạn một năm mới hạnh phúc, vui vẻ. *cúi đầu*

  13. Moi khi len mang la menh qua nha ban dau tien de xem cac chuong moi cua ban tu bo nguyet lai van so den bo gio xuan vo tinh. Hi vong ban se lam them vai tac pham cua tac gia nay. Cam on ban nhieu.
    Ban co the share pass qua mail menh khong. Mail menh ne. hikaru2832@yahoo.com

  14. Ngại quá, đó giờ chỉ toàn làm tàu ngầm, giờ xin pass mới mò lên, không biết bạn có cho không? =”>
    Cảm ơn Na Na đã làm truyện cho bọn mình đọc ké. Chúc Na Na năm mới vui vẻ và gặt hái được nhiều thành công, cả trong cuộc sống và trong việc edit 😀
    Mail của mình: allylt@yahoo.com

      1. huhu sao mình nhập pass vào rồi nhưng k coi được vậy bạn, thử bằng đt lẫn máy luôn vẫn pó tay T_T

  15. Nàng ơi truyện nàng dịch hay và trôi chảy quá, ta cầm đt đọc từ tối qua đến gần ság mới ngủ vì ko ngừng đc 😀 , h mới vào để cmt
    nàng cho ta xin pass qua emai : hoangxaonhi3110@gmail.com nhé
    cám ơn nàng nhiều

  16. Ô ô nàng ơi ta thức từ 1h sáng tới 5 rưỡi sáng đọc k ngừng nổi. Đa tạ đa tạ nàng đã sịch, lâu rồi ta mới thấy có bộ huyền huyễn hay thế này. Hiện tại tay ta run lắm rồi, xin nàng cái páss đc không nàn? Ta ngủ đã, thực sự là rã rời T.T mail của ta hphung@iwu.edu
    Cảm ơn nàng!!!

  17. bạn ơi mình ko hay cm lắm nhưng theo dõi bộ truyện ngay từ đầu luôn, bạn cho mình pass chương cuối nha. Cám ơn nhìu nhìu luôn :*

  18. Cám ơn bạn đã làm 2 bộ truyện này.Rất hay.Mình đọc 1 lèo đến chương cuối luôn.Xin lỗi vì đến khi bạn làm pass ms cmt.Bạn cho mình pass nhé!^^ email của mình là misabeo3007@gmail.com
    Một lần nữa cảm ơn bạn nhiều!^^

  19. bạn cho mình xin pass nhak, thích cặp đôi này từ khi đọc nguyệt lại vận sơ, mà bây giờ mới bk có 1 bộ viết về 2 ng`, thức 1 đêm đọc nguyên 1 lèo hết truyện, cám ơn Nana nhìu!

  20. Chào bạn Nana,
    Tình cờ đi lạc vào đây, đọc được 2 truyện Nguyệt Lại Vân Sơ và Gió Xuân Vô Tình rất hay và cảm động. Cảm ơn bạn đã bỏ công edit tuyệt như vậy.
    Bạn cho mình xin pass của chương kết cả 2 bộ với. Mail: vutruc_lan@yahoo.com

  21. Trời ơi trời ơi :((
    đang hay mà TT.TT
    t ngồi cả ngày ngồi đọc hết 35 chương ^_^
    truyện dễ thương mà cũng đau thương kinh khủng @.@
    hồi trước đọc được vài chương nguyệt lại vân sơ ko thích lắm, có lẽ là vì t ko thích sư đồ luyền, chs =)) nên cũng ngại đọc tác giả này :))
    hôm nay chán quá mới ngồi đọc thử gió xuân vô tình, đến mức suýt quên nấu cơm =))
    anw, tks vì đã edit truyện nhé 😉 hồi trước cũng thử edit truyện r mà chả có mấy kiên nhẫn 😦 nên t rất phục mấy bạn chăm chút đi edit thế này 😡
    c có biết truyện huyền huyễn nào hay nữa ko giới thiệu t đi ^_^
    c tiện thì send t cái ebook, ko thì thỉnh thoảng nhớ đọc onl cũng được, cũng chỉ dám đọc mấy đoạn cute của mấy ac thôi, đánh nhau nhiều ngại đọc lắm TT.TT

    1. nguyệt lại vân sơ đọc tạm được bạn ạ, cũng có nét thú vị riêng của nó. Nếu bạn thích GIó Xuân thì cũng nên đọc cả Nguyệt Lại Vân Sơ, vì cặp TH-NH cũng xuất hiện trong truyện, 2 ng này phải gọi là cãi nhau từ đầu đến cuối truyện Nguyệt Lại luôn. Có thời gian thì đọc Nguyệt lại để đổi gió.

  22. Oa oa, truyện hay quá. Cảm ơn bạn đã dịch cả 2 bộ này nha. Đọc xong Nguyệt lại vân sơ làm mình bấn loạn, phải đi tìm ngay bộ tiếp theo, thật may là bạn lại dịch tiếp. Không biết Na chích hồ ly còn sáng tác bộ nào liên quan đến phủ Cức Thiên ko nhỉ? A lệnh chủ vẫn còn chưa thấy xuất hiện lại mà.
    À, bạn cho mình xin pass chương cuối được không, mail mình là Iamnqt@gmail.com. Cảm ơn bạn nhiều nha.

      1. Thank bạn nhìu lém. Mình tìm thấy 1 bộ nữa tác giả cũng viết về Cửu nhạc và phủ Cực thiên là Cỡ nào may mắn kết thành đôi. Không biết bạn đọc truyện này chưa?

  23. Bạ̣̣n edit rất mượt, mình từng đọc nguyệt lại vân sơ và vật trong ao r. Hay quá :3 bạn co the gui pass cho minh k??? Minh chi xin pass thoi, that su cam on ban 🙂

  24. Bạn ơi, cho mình xin pass chương cuối này nha! Mình cực thích truyện của Na Chích Hồ Ly, coi rất hay, mặc dù mình ko thích thể loại huyễn huyễn, nhưng rất thích cách viết của tg này, ths nàng đã edit 2 bộ hay như vậy! Mail của mình là danni_Akira@yahoo.com.vn

  25. mình mới bắt đầu đọc bộ này thou nhưng nghiện mất r ! bạn edit mượt lắm, 😀 bạn có thể gửi pass cho mình chương cuối đc hk…
    email mình là xuan521997@gmail.com
    cám ơn bạn nhiều lắm luôn ❤

Gửi phản hồi cho vukhakha Hủy trả lời